Xuôi
về miền Tây, bạn sẽ không khỏi ngạc nhiên bởi lối kiến trúc chùa chiền
khác lạ, nhất so với các vùng miền khác của cả nước, bởi đây là vùng đất
có đông đồng bào Khmer sinh sống, đặc biệt là Sóc Trăng, nơi có trên
200 ngôi chùa lớn nhỏ. Vì thế không có gì lạ khi đặt chân đến Sóc Trăng,
đi đến đâu chúng ta cũng thấy có sự hiện diện những ngôi chùa lớn nhỏ
khác nhau, tạo nên quần thể kiến trúc đẹp mắt, linh thiêng và tôn vinh
các giá trị lịch sử văn hóa truyền thống của vùng đất Sóc Trăng nói
riêng và vùng Đồng bằng sông Cửu Long nói chung.
Nếu muốn khám phá hết cũng phải mất cả tuần. Tuy nhiên, bạn chỉ cần đi bốn ngôi chùa sau cũng đủ để nắm được trọng tâm.
Chùa Dơi
Ngôi
chùa đầu tiên, có vẻ đã khá quen thuộc với nhiều người, chùa Dơi hay
còn gọi là chùa Mahatúp. Gọi là chùa Dơi vì đây là nơi trú ngụ của hàng
ngàn con dơi quạ.
Cách
trung tâm thành phố chừng 2km, chùa Dơi là một ngôi chùa to đẹp, và có
kiến trúc đặc sắc bậc nhất ở Sóc Trăng . Đây là ngôi chùa cổ, được xây
dựng vào thế kỷ 16, lưu giữ khá nhiều báu vật quý giá như pho tượng đức
Phật cổ bằng đá cao 1,5m, nhiều bộ kinh luật viết trên lá cây thốt nốt
và chiếc đèn dầu cổ.
Cứ
khoảng 6h chiều, dơi bay đi kiếm ăn, đến 5h sáng lại trở về. Vin vào
"tập quán" ấy, nhiều du khách đến "rình" xem, dần dần phá vỡ chốn yên
tĩnh quen thuộc khiến số lượng dơi vơi dần. Năm 2007, ngôi chánh điện
của chùa đã phát hỏa do nến đổ. Vụ hỏa hoạn đã thiêu rụi toàn bộ nội
thất, hàng chục pho tượng Phật, tài liệu quý giá. Đến nay chánh điện đã
được khôi phục lại, uy nghi hơn song nhiều tài liệu, pho tượng cổ hiện
không còn.
Chùa Kh'leang
Là
ngôi chùa cổ nhất Sóc Trăng, chùa Kh'leang có tuổi thọ gần 500 năm, gắn
liền với những truyền thuyết về địa danh Sóc Trăng. Bên trong chánh
điện có 16 cột bằng gỗ to, đen mượt được thiếp vàng, trên trần và tường
được vẽ nhiều hình ảnh, hoa văn, thể hiện sự hoà hợp giữa phật pháp và
hội hoạ.
Trong
chùa còn trưng bày các vật dụng của người Khmer xưa như một cách bảo
tồn và phát huy nét sinh hoạt căn hoá cổ xưa của dân tộc mình. Mái chùa
được trang trí bằng các phù điêu hình chim thú cũng như là những hình
ảnh tượng trưng cho triết lý nhà Phật. Có thể nói toàn bộ mái chùa là
một công trình kiến trúc độc đáo thể hiện quan niệm, triết lý về mối
giao hoà giữa Phật - Con người - Trời của người Khmer.
Chùa Đất Sét
Chùa
Đất Sét có khoảng 208 pho tượng Phật mỗi vị trấn một cửa, 156 con rồng
uốn khúc chầu quanh đỡ từng mái tháp, tất cả cũng đều làm bằng đất sét.
Thực
chất đây là nơi thờ tự của nhà họ Ngô ở Sóc Trăng vì vậy không có sư
sãi ở, chỉ có những người trong họ chăm lo khói hương và giữ chùa. Người
có công kiến tạo, xây đắp ngôi chùa là ông Ngô Kim Tòng, người trụ trì
đời thứ tư ở ngôi chùa này. Ngôi chùa đã có hơn 100 năm tuổi và như tên
gọi của chùa, hầu hết các tượng phật ở đây đều được làm từ đất sét, là
công sức của hơn 40 năm ròng lao động, sáng tạo bền bỉ.
Đặc
biệt trong chùa có 8 cây nến: 6 cây lớn chưa đốt và 2 cây nhỏ hơn đang
cháy. Trọng lượng mỗi cây nến lớn khoảng 200kg, cao 1,6m, ước cháy liên
tục khoảng 70 năm. Hai cây nến nhỏ đã cháy từ khi ông Ngô Kim Tòng qua
đời, năm 1970, dự kiến thời gian cháy hết khoảng 35 năm, nhưng năm 2006
vẫn đang cháy và có thể cháy tiếp vài năm nữa. Tại đây còn có 3 cây
hương (nhang) mỗi cây cao 1,5m chưa đốt.
Chùa Chén Kiểu
Còn
gọi là chùa Sà Lôn nằm trên quốc lộ 1A, cách thành phố Sóc Trăng 12km,
hướng từ thành phố Sóc Trăng đi Bạc Liêu. Nét đặc sắc ở ngôi chùa là sử
dụng những mảnh chén, dĩa sứ ốp lên tường trang trí.
Ấn
tượng đầu tiên khi đến đây là cổng chùa với 3 ngôi tháp được chạm khắc,
đắp nổi với hoa văn và sắc màu rực rỡ mang đậm màu sắc văn hóa Khmer
Nam Bộ.
Kỹ
thuật ốp sứ độc đáo đã tạo nên vẻ đẹp riêng rất ấn tượng của ngôi chùa.
Tại chùa Sà Lôn còn lưu giữ một bộ sưu tập đồ gỗ quý hiếm được chạm,
khảm rất tinh tế, nhà chùa mua lại trong phần gia sản của công tử Bạc
Liêu năm 1947.
Cũng
như các ngôi chùa khác của người Khmer, mái nóc chùa Chén Kiểu có ba
nếp, nếp dưới cùng lớn và nhỏ dần khi vút lên cao. Mỗi nếp trang trí
nhiều họa tiết và các tượng Khmer mang ước vọng bình yên, siêu thoát.
Mặt sau chính điện là một mảng tường đắp nổi bởi nhiều mảnh chén kiểu vỡ
đẹp mắt và sắc sảo.
Tên
gọi "Chén Kiểu" được đặt khá ngẫu nhiên. Chùa được xây cất vào năm 1815
trên nền đất rộng. Thập niên 60, chùa bị bom đạn phá hư hại và được xây
lại như hiện trạng ngày nay. Phần sau chính điện vì thiếu kinh phí nên
được các nghệ nhân sử dụng mảnh vỡ chén kiểu đắp vào. Chùa có tên Chén
Kiểu từ đó.
Vũ Phúc (sưu tầm)